Bài 23 : Môi trường vùng núi

1. Đặc điểm của môi trường

- Ở vùng núi, khí hậu và thực vật thay đổi theo độ cao và hướng của sườn núi.

- Theo độ cao:

+ Nguyên nhân: càng lên cao không khí càng loãng dần, cứ lên cao 100 m, nhiệt độ không khí lại giảm 0,6oC.

+ Từ trên độ cao khoảng 3.000 m ở đới ôn hòa và khoảng 5.500 m ở đới nóng là nơi có băng tuyết vĩnh cửu.

$\Longrightarrow$ Sự thay đổi nhiệt độ, độ ẩm không khí từ chân núi lên đỉnh núi đã tạo nên sự phân tầng thực vật theo độ cao, cũng gần giống như ở vùng vĩ độ thấp lên vùng vĩ độ cao.

- Theo hướng của sườn núi:

+ Sườn đón gió ẩm thường mưa nhiều, cây cối phát triển tốt tươi hơn sườn khuất gió hoặc đón gió lạnh.

+ Sườn đón nắng, cây cối phát triển với độ cao lớn hơn phía sườn khuất nắng.

- Khó khăn ở vùng núi: lũ quét, lở đá, giao thông đi lại và khai thác tài nguyên gặp nhiều khó khăn.

2. Cư trú của con người

- Các vùng núi thường ít dân và là nơi cư trú của các dân tộc ít người.

- Các dân tộc ở miền núi châu Á thường sống ở các vùng núi thấp, có khí hậu mát mẻ và nhiều lâm sản.

- Các dân tộc ở miền núi Nam Mĩ ưa sống ở độ cao trên 3.000 m, là nơi có nhiều vùng đất bằng phẳng, thuận tiện cho trồng trọt và chăn nuôi.

- Ở vùng Sừng châu Phi khí hậu khô nóng, người Ê-ti-ô-pi-a sống tập trung trên các sườn núi cao chắn gió, là nơi có mưa nhiều, khí hậu mát mẻ trong lành.