32. Kính lúp
I. Tổng quát về các dụng
cụ quang bổ trợ cho mắt
Các dụng cụ quang đều có tác dụng tạo ảnh với góc trông
lớn hơn góc trông vật nhiều lần. Đại lượng đặc trưng cho tác dụng
này là số bội giác, được định nghĩa như sau:
$G = \frac{\alpha }{{{\alpha _0}}} \approx \frac{{\tan \alpha
}}{{\tan {\alpha _0}}}$
trong đó: α là góc trông ảnh qua kính; α0 là góc
trông vật có giá trị lớn nhất được xác định trong từng trường hợp.
Dụng cụ quang được phân thành hai nhóm:
- Các dụng cụ quan sát vật nhỏ gồm kính lúp, kính hiển
vi,...
- Các dụng cụ quan sát vật ở xa gồm kính thiên văn, ống
nhòm,...
II. Công dụng và cấu tạo
của kính lúp
Kính lúp là dụng cụ quang bổ trợ cho mắt để quan sát
các vật nhỏ được cấu tạo bởi một thấu kính hội tụ (hay một hệ
ghép tương đương với một thấu kính hội tụ) có tiêu cự nhỏ (vài
xentimét).
III. Sự tạo ảnh bởi kính
lúp
Khi quan sát một vật nhỏ qua kính lúp, mắt nhìn ảnh ảo
của vật đó qua kính nên phải đặt vật nhỏ trong khoảng từ quang tâm O của
kính đến tiêu điểm vật chính F. Đồng thời, ảnh phải nằm ở trong
khoảng nhìn rõ của mắt.
Do đó, khi dùng kính lúp ta phải điều chỉnh (xê dịch kính
trước vật hoặc ngược lại).
IV. Số bội giác của kính
lúp
Số bội giác của kính lúp khi ngắm chừng ở vô cực: ${G_\infty
} = \frac{{O{C_c}}}{f} = \frac{Đ}{f}$.